trai tim cua toi la thien than hay ac quy
Nó : Nguyễn Ngọc Bảo Nhi : ( 17 tuổi ) là nhị tiểu thư của gia tộc Nguyễn gia tộc lớn mạnh thứ 6 trên thế giới về …
Đọc truyện Nếu đại gia biết phạm nhàn là Cửu Vĩ Hồ lúc sau - Nếu mọi người xem đạo sĩ Lưu tử cố ở Liêu Trai bắt quỷ 03 trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. Hôm sau ——Thiên cảnh bắt đầu truyền phát tin hình ảnhCác bá tánh liền hôm q
Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Chương 124-5 Ai mới là người nên nói lời chia tay? (5)Buổi trưa là lúc quán bar vắng khách nhất, cũng khô Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ
Vay Nhanh Fast Money. Hồng Trang hành động thay cho trả lời, cô ta giơ chiếc điện thoại màu vàng kim lên, mở bản ghi âm có thời gian hơn bốn phút trong trình ghi âm cho Bảo Nhi nghe. Ngay lập tức, từng tiếng tạp âm hỗn độn như thủy triều truyền về, làm nó phải nhíu mày không hiểu. Cô ả Hồng Trang này, tính bộc phát cơn điên gì đây? Dường như nhận ra sự nghi hoặc của Bảo Nhi, Hồng Trang chậm rãi nói, "Cứ nghe hết đi."Bảo Nhi biếng nhác tựa người vào chiếc Ferrari ở đằng sau, nó không hiểu sao mình lại bỏ nhiều thời gian nghe theo sự chỉ đạo của Hồng Trang như vậy. Chắc là cô ả đã thành công trong việc khơi dậy sự tò mò ẩn sâu trong nó?Trong lúc hai người đang tiếp tục chờ đợi, đám Hà My đã đi đến nơi, Hà My đảo mắt nhìn Hồng Trang khiến nhuệ khí của cô ta bị giảm mạnh. Thùy Trâm thản nhiên lên tiếng, "Đây không phải gánh xiếc, các cô bớt làm trò hề lại đi."Hồng Trang cắn môi, cô ta biết, Thùy Trâm đang ám chỉ ai. Cô bạn bên cạnh Hồng Trang cuối cùng cũng mở miệng, thậm chí ngữ điệu của cô ta còn mang hàm ý kích đểu Thùy Trâm. Điều này nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, kể cả Bảo Nhi, mới qua có một đêm, đám người này gan đã to lên không ít thì phải, "Không phải việc của cô, bớt nói lại dùm đi."Thùy Trâm ngoài cười nhưng bên trong không cười, "Động đến bạn của tôi rồi còn cãi cùn. Theo ý nghĩa từ lời cô vừa nói nhé. Bây giờ tôi sai người đánh cô chắc cô cũng chẳng truy tố tôi trước nhà trường đâu nhỉ."Bảo Nhi ngẩn người nhìn Thùy Trâm. Bạn ư? Cái danh xưng này nghe sao hơi xa vời. Còn cô bạn kia thì lắp bắp, chẳng biết đáp sao cho phải, cô ta đến giờ mới ý thức được mình vừa rồi đã lỡ lời. Sáu người đều trầm mặc, Bảo Nhi đến giờ cũng đã hết kiên trì, nó định đẩy Hồng Trang ra để đi, nhưng đúng lúc này một giọng nói từ trong điện thoại bỗng phát ra, ''Im lặng, cái xe này ồn ào quá, mấy người có định để cho tôi nghe điện thoại không hả?" Sau đó, từng tiếng huyên náo ầm ĩ trong đoạn ghi âm đều biến mất hẳn, chỉ còn nghe thấy những câu nói ngắn gọn giữa hai người. Mà đến lúc này, như đã hiểu ra điều gì đó, cả Bảo Nhi và Hà My đều tối mặt. Bởi đây chính là cuộc điện thoại lúc tám gốc của bản ghi âm này chỉ có mình Hồng Trang và bạn của cô ta biết, lúc ở trên xe cùng với lớp, cô ta ngồi ngay sau Hà My, thực ra, cô ta cũng không biết mình đã ấn nhầm vào chức năng ghi âm rồi làm rơi máy ngay gần chỗ Hà My từ lúc nào. Chỉ biết là khi Hà My không nói gì nữa, máy cô ta đột nhiên có tiếng chuông báo tin nhắn, cô ta nhặt máy lên thì thấy được đoạn ghi âm này. Hồng Trang định bụng sẽ xóa đi, nhưng lòng hiếu kỳ không biết đoạn băng dài gần năm phút này ghi được những gì đã thôi thúc cô ta, khiến Hồng Trang kết nối tai nghe với máy, cô ta với đứa bạn bên cạnh cùng nhau nghe hết bản ghi âm. Mấy phút đầu, chỉ thu được toàn là tiếng ồn ào xung quanh, Hồng Trang định bụng sẽ không nghe nữa nhưng ai mà ngờ dòng điện thoại này trình duyệt âm thanh lại tốt đến vậy. Dù chỉ là ngẫu nhiên, nhưng nó cũng thu được toàn bộ cuộc nói chuyện mở loa ngoài của Hà My. Thế nên những gì không nên nghe, Hồng Trang và bạn của cô ta đều nghe được hết. Hai người tâm địa cũng không xấu xa, chỉ liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu định ỉm đi, vì ai cũng có những bí mật được dấu cho riêng mình, không muốn cho bất kỳ ai biết. Nhưng đến sân golf, nhìn người lái chiếc Ferrari là Bảo Nhi thì Hồng Trang nảy lòng ghen tỵ, đây là chiếc xe mà cô ta năn nỉ mãi mà bố mẹ cũng không mua cho, vậy tại Bảo Nhi lại có được nó? Hồng Trang nhớ đến tiếng hét, "Biến! Sao cậu lại ngủ cùng tôi?" thì cô ta không cam lòng. Bảo Nhi ngủ một đêm với đại gia để đổi lấy siêu xe, điều này làm cho Hồng Trang cảm thấy ghê tởm. Và chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, cô ta sẽ đến vạch trần Bảo Nhi, làm cho nó mất mặt trước bao nhiêu nắng từ bốn phương tám hướng bao phủ khắp vạn vật, khiến bất kì thứ gì trông cũng tràn trề sức sống. Đối lập với khung cảnh xung quanh, khí thái của Bảo Nhi có lẽ chỉ dùng hai từ "lạnh lẽo" để hình dung vẫn chưa đủ. Đoạn ghi âm vừa kết thúc, cũng là lúc bắt đầu cơn ác mộng của Hồng Trang. Nó đứng thẳng người, nhìn thẳng vào mắt cô ta, ra lệnh, "Xóa!''Hồng Trang khinh khỉnh, "Không bao giờ. Bảo Nhi, nếu nó được tung lên trang web của trường thì cô sẽ như thế nào nhỉ? Mất hết danh dự, hay là nhà trường sẽ đuổi học một đứa không có liêm sỉ như cô đây?"Giọng Bảo Nhi rất mực nhẹ nhàng, giống như hai người bạn bình thường đang nói chuyện, nghe qua, người ngoài không thể nghĩ được trong lòng nó đang nổi cơn thịnh nộ, "Cô còn nhớ Lưu Ly không?"Hồng Trang cứng người, sao cô ta lại không nhớ chứ. Lưu Ly là người bạn bị Bảo Nhi đánh nên phải đi cấp cứu, đến bây giờ cũng chưa được ra viện, cô ta cũng không rõ bây giờ tình trạng của Lưu Ly ra sao. Nhưng Bảo Nhi hỏi điều này thì cũng có ích gì, không lẽ nó định dạy dỗ Hồng Trang ngay tại đây sao? Không thể nào! Ý nghĩ đó vừa dứt thì Bảo Nhi lại từ tốn giải thích, "Lưu Ly bị chấn thương sọ não không biết sống chết. Nhưng tại sao gia tộc cô ta chịu để im, không dám làm gì tôi như vậy? Cô thử nghĩ xem."Trái ngược với Hồng Trang, từ trước ba người Thùy Trâm, Hà My và Quang Anh như đã biết được điều gì đó nên chẳng ai sững người, "Trước khi tôi mất hết kiên nhẫn, cô có tin, nếu cô dám làm phật ý tôi thì cô sẽ thảm hơn Lưu Ly không?"Trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành, Hồng Trang quan sát xung quanh và thấy có rất nhiều người. Cô ta nghĩ Bảo Nhi chỉ mạnh miệng để cô ta xóa đoạn ghi âm chứ thực chất Bảo Nhi chỉ là một đứa nghèo kiết xác, chẳng động nổi ai trong trường quý tộc, còn cả vụ Lưu Ly, chắc là do nhóm Idol đứng ra thu xếp nên nó mới không bị gì. Vì vậy Hồng Trang vẫn mạnh miệng, "Đừng có khoác lác. Nếu muốn xóa, đến đây mà lấy máy tôi này." Nói rồi Hồng Trang giơ thẳng tay cầm điện thoại lên cao, vóc dáng cô ta cao hơn Bảo Nhi tầm năm phân, nên lúc này, nó chỉ có thể kiễng chân lên lấy thì mới hy vọng đoạt chiếc điện thoại. Mà nếu kiễng chân, thì sẽ là hành động mất thể diện như thế nào chứ? Hồng Trang không tin là Bảo Nhi sẽ làm như khoanh tay chậm rãi đi hai bước đến trước Hồng Trang, nói, "Tôi đâu ngu như cô chứ." Rồi trong tích tắc thời gian như ngừng trôi...Mọi thứ đều như một thước phim quay chậm, Bảo Nhi xoáy người sang bên phải đá vào eo Hồng Trang, khiến cô ta ngã về phía trước, còn máy điện thoại của cô ta thì bị tuột mất, văng lên không trung. Ngay vào thời khắc Hồng Trang ngã xuống, chiếc ''dế yêu'' của cô ta chỉ còn cách mặt đất tầm vài xentimét thì nó lại bị Bảo Nhi dùng chân đá mạnh lên cao, dễ dàng như đá một quả cầu. Nhưng chưa dừng lại ở đó, hình ảnh Bảo Nhi mượn lưng Hồng Trang để làm đệm, xoay người vọt lên cao, thuận thế chuyển mình sang bên trái để đá nát chiếc điện thoại, làm nó tung cả pin, bắn tận ra xa, sau đó đập thẳng vào kính của một chiếc xe mới là điều khắc sâu trong tâm trí mọi người . ''Ôi, không thể tin được...''Giữa bãi đỗ xe, mọi người sững sờ, kinh hoàng hoảng hốt. Thậm chí những người có học sơ qua võ còn nhìn ra, Bảo Nhi chắc chắn đã đạt được đến đai đen, là cao thủ trong Taekwondo. Lực chân kinh khủng đó, người thường không bao giờ có thể chịu được. Vậy còn Hồng Trang thì sao? Tất cả đều vội vã nhìn xuống phía của cô ta. Hồng Trang nằm úp người, mặt trắng bệch không còn chút màu máu, trên trán lấm tấm mồ hôi, chứng tỏ cô ta đã phải trải qua đau đớn thấm vào tận xương. Cô ta ôm eo, chống tay ngồi dậy, nhưng lại ngã thẳng xuống đất, không thể nhúc nhích được. Cú đá ban nãy của nó, chắc chắn đã làm tổn thương đến lục phủ ngũ tạng của Hồng Trang. Bảo Nhi khi đã tiếp đất thì quay người nhìn Hồng Trang, cười lạnh. Nó đã cho cô ta rất nhiều cơ hội, nhưng cô ta lại không biết nắm lấy, để rồi giờ đây, bản thân tự mình chuốc lấy đau Trang phải biết, kể từ lúc nó thay đổi tính cách, nó ghét nhất là bị ai uy hiếp. Mà những kẻ đã từng uy hiếp nó, thì đều không có kết cục tốt đẹp. Hà My sau phút kinh diễm đã lấy lại được bình tĩnh. Cô đương nhiên nhận ra Bảo Nhi chắc chắn còn chưa bỏ qua cho Hồng Trang, lòng trắc ẩn trong cô tự dưng bùng phát. Hà My kéo tay Bảo Nhi rồi ra hiệu cho Quang Anh và Thùy Trâm đi theo mình, cô vừa đi vừa nói, ''Đi chuẩn bị đi, cái máy đó không khôi phục lại được đâu."Kể từ hôm nay, sau một màn này, chắc chắn trong trường, trong lớp không ai dám động vào Bảo Nhi. Hà My nghĩ bụng, Hồng Trang này đúng là vừa xui xẻo lại vừa may mắn. Xui vì phải làm bàn đạp để cho Bảo Nhi diễu võ dương oai, còn may vì chưa bị Bảo Nhi đánh cho đến mức sống không bằng chết.
Trọn bộ Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Truyện Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ sẽ cảm nhận được vị ngọt của tình yêu hay là một tương lai đau khổ nhuốm đầy máu phía trước? Giữa tình yêu và danh vọng đâu là thứ cô sẽ quyết tâm đạt được? Quá khứ của cô sẽ được hé mở và bật mí như thế nào? Cô là một nhị tiểu thư của một trong những gia tộc lớn nhất trên thế giới. Là một người có vẻ đẹp mà không ai có thể sánh bằng, bất cứ ai khi nhìn vào cũng có thể bị hút hồn, cô đặc biệt tài giỏi về mọi lĩnh vực dù tuổi đời mới chỉ có 17, nhưng ai biết được bên trong cô lại là một con quỷ có trái tim tàn ác và vô cùng sắt đá . Cuộc sống của một cô nàng tiểu thư của một gia đình quý tộc, những thứ mà cô sắp phải trải qua khi cô trở về nước. Cô nàng đẹp mà ai khi nhìn cũng bị hút hồn, nhìn cô ai cũng nghĩ hiền hậu, ngoan ngoãn nhưng bên trong cô lại là người có trái tim tàn ác và vô cùng sắc đá. Mời bạn đọc theo dõi truyện teen để cùng khám phá về cô nàng đầy bí hiểm. Danh sách chương truyện Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Chương 1 – Giới thiệu nhân vật Girls Chương 2 – Việt Nam, mảnh đất xa lạ hay thân quen Chương 3 – Việt Nam, mảnh đất xa lạ hay thân quen Chương 4 – Việt Nam, mảnh đất xa lạ hay thân quen tt Chương 5 – Việt Nam, mảnh đất xa lạ hay thân quen tt Chương 6 – Chương 6 Chương 7 – Lotte- cuộc gặp gỡ định mệnh, mở đầu cho tất cả 1 Chương 8 – Lotte- cuộc gặp gỡ định mệnh, mở đầu cho tất cả 2 Chương 9 – Tên khốn! Đây sẽ là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của ngươi 1 Chương 10 – Tên khốn! Đây sẽ là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của ngươi 2 Chương 11 – Mở màn kế hoạch Chương 12 – Đi học, đây chính là ngôi trường Royal sao! Chương 13 – Idol của trường Royal Chương 14 – Thành viên mới Chương 15 – Bắt đầu vở diễn Chương 16 – Oan gia ngõ hẹp, đi đâu cũng đụng mặt mấy người Chương 17 – Nhìn gì mà ghê vậy, mặt tôi có dính nhọ à? Chương 18 – Xuống cangteen Chương 19 – Lời sỉ nhục Chương 20 – Trả giá cho lời nói ngu ngốc Chương 21 – Trả giá cho lời nói ngu ngốc 2 Chương 22 – Vườn hồng Chương 23 – Hoang mang, không phải là sự thật chứ! Chương 24 – Cú lừa ngoạn mục Chương 25 – chương 25 Chương 26 – Chương 26 Chương 27 – Chương 27 Chương 32 – Chương 32 Chương 35 – Chương 35 Chương 36 – Chương 36 Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Sắc mặt Thiên Vũ vẫn chẳng có chút biểu cảm, hắn vẫn nguyên vẻ thờ ơ lãnh đạm, chướng mắt nhưng không biết nói gì, nó quăng cho Thiên Vũ một cái lườm sắc lẹm. Giờ thi sắp bắt đầu, lúc này mặt trời lại trốn đâu mất, trời râm mát hẳn. Tuy lần này năm người đã bỏ thi, cuộc đua chỉ còn lại bảy người, nhưng không vì thế mà bầu không khí bị ảnh hưởng, thậm chí có một số người còn hả hê vì đã loại được đi năm đối thủ. Trong số năm người đó, thì có hai người là học sinh của khối D, hai người còn lại là của khối C, còn người cuối cùng lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, Hà Ngọc Vy không hiểu vì sao lại bỏ cuộc, không biết đua thì đã đành, nhưng nghe nói hồi học cấp hai trong bộ môn thể dục đăng kí tự chọn ở trường là đua ngựa, cô ta được các huấn luyện viên liệt vào loại kỳ tài trong kỳ tài. Vậy mà bây giờ Hà Ngọc Vy lại tham dự nửa chừng rồi bỏ, đây đúng là việc khó hiểu nhất trên mọi người hiếu kỳ nhìn mình bàn tán, Hà Ngọc Vy nghiến răng nghiến lợi, quát,''Mấy người nói cái gì đó? Không có việc gì để làm à? Cút!'' Ai bảo cô ta sợ thua Lý Uyển Chi? Ai bảo cô ta không đủ trình độ? Ai bảo cô ta không thể thắng nổi? Cô ta sẽ đánh cho kẻ đó một trận!Nghe thấy tiếng quát của Hà Ngọc Vy, một người trợn mắt, ''Hà Ngọc Vy, cô lại nổi cơn điên gì vậy?''Bên cạnh, một số người chơi thân với Hà Ngọc Vy nổi cáu, ''Chán sống rồi à? Ai cho cô chửi Ngọc Vy?''Hà My ở gần đó, chán nản lật cái mũ, bây giờ lại thấy mấy người kia chuẩn bị gây gổ, cô hưng phấn, cố tình nói to, ''Người ngu mới chán sống, bọn họ đang chửi khéo các cô đấy.'' Lập tức, Hà My cảm nhận được có vài ánh nhìn ái ngại hướng về phía mình. Kệ chứ, lâu lắm rồi cô chưa được xem đánh nhiên, sau câu nói của Hà My, nhóm nữ sinh kia mặt mày đỏ bừng, không biết là do vì bị Hà My đích thân ''nhắc nhở'', hay là vì do tức giận với bọn Hà Ngọc Vy. Cô nàng tóc đỏ chỉ thẳng vào mặt Hà Ngọc Vy, dữ dằn, ''Dám chửi chúng tôi ngu, các cô mới là đồ chán sống. Đừng tưởng có gia tộc dựa lưng là bọn tôi sợ. Cùng là học sinh khối A, các cô cũng chẳng hơn gì bọn tôi. Ở nhà quen thói đại tiểu thư rồi chứ đến đây đừng hòng lên mặt với ai!'' Triết lý gớm, Hà My vui vẻ huýt sáo. Ai ngờ, lời nói của cô ta bị một người bạn của Hà Ngọc Vy bắt ngay sơ hở, cô ta hướng ngay phía bọn nó, nói to, ''Chị Hà My, nó dám đặt mình ngang hàng với bọn chị này.''Hà My cười sáng lạng, ''Vậy các cô cứ đánh nhau một trận, coi như là dạy dỗ lẫn nhau hộ tôi nhé.''Nụ cười tươi tắn của Hà My khiến nó không còn gì để nói, đám người này... hình như là bị thần kinh!Hà Ngọc Vy nạt ngay cô bạn của mình, ''Ở đây có nhiều người, tôi không cần cậu hô hoán cho tất cả mọi người cùng biết. Còn các cô, đừng tưởng thế là xong, có giỏi thì hôm khác cho chúng tôi xin cái hẹn.'' Nói rồi Hà Ngọc Vy đứng dậy, mọi người nhìn thấy, bước đi của cô ta có hơi khập khiễng, chắc là bị ngã nên trật khớp. Thì ra, nguyên nhân Hà Ngọc Vy bỏ cuộc là đây, với cái chân này, thì thi làm sao được. Nhìn đám đông giải tán, Hà My thất vọng, ''Thế là xong à? Chẳng thú vị gì cả.'' Sao không dùng nắm đấm để giải quyết luôn đi. Mấy người đó cãi qua cãi lại cũng mất vài phút, trong vài phút đó, nếu động chân động tay thì có phải cô được ngồi xem phim miễn phí không. Tiếp đó, không biết Hà My còn than thở điều gì mà cả nó lẫn đám bọn hắn đều đứng dậy đi mất... Các thí sinh đều đã ngồi trên lưng ngựa, chỉ cần một cái phất cờ và hiệu lệnh xuất phát của trọng tài là cuộc đua sẽ chính thức bắt đầu. Nhưng tất cả đều phải trì hoãn lại vì đang đợi Bảo Nhi. Lúc này, con ngựa mà ban tổ chức chỉ định đã đứng bên cạnh nó, nhưng không hiểu sao nó lại không lên ngựa. Trọng tài thấy vậy liền thúc giục, ''Em không biết cưỡi ngựa? Có thể bỏ cuộc, đừng làm mất thời gian của mọi người.''Nó nói, ''Tôi không bỏ cuộc, bọn họ có thể xuất phát trước.''Trong sân đua ngựa hình vòm, tiếng nói của nó rất vang, vang đến nỗi dù bọn hắn ngồi xa cũng có thể nghe thấy. Hà My xoa xoa lỗ tai, ''Hình như mình vừa nghe nhầm.'' Nhưng Quang Anh lại duỗi tay kéo tay Hà My xuống, ''Hình như tất cả mọi người đều nghe nhầm.''Hà My trừng mắt nhìn Quang Anh, hỏi nhỏ đám Thiên Vũ, ''Bảo Nhi định làm gì vậy? Hay cậu ấy không biết cưỡi ngựa thật?''Thiên Vũ nhếch miệng, lạnh lùng trả lời, ''Không, cô ta biết, rất giỏi là đằng khác.''Hà My chăm chú quan sát nó, lời đáp của Thiên Vũ khiến cho trong lòng cô cũng bình tâm hơn phần nào. Một khi Thiên Vũ đã lên tiếng thì chắc chắn là hắn đã dám chắc điều đó, mặc dù cô cũng thắc mắc vì sao Thiên Vũ lại biết, song với tính khí của hắn, cô cũng không tiện hỏi gì thêm. Phía dưới sân đua, trọng tài đang rất ngạc nhiên, ''Em chắc chắn chứ?''''Tôi không muốn lặp lại lần thứ hai.''''Được rồi.'' Trọng tài phẩy là cờ trong tay, hô to, ''Xuất phát.''Lời vừa dứt, không ai hẹn ai, sáu con ngựa đã hướng thẳng về phía trước mà chạy, trong tiếng reo hò của mọi người, mặt đất bắt đầu rung chuyển, cây cỏ bị dẫm nát dưới vó ngựa. Sáu người sáu ngựa vừa xuất phát, đột nhiên trong trường đua lại vọng đến tiếng ngựa hí vang dội, trước cái nhìn kinh diễm của tất cả, một con ngựa so với loài ngựa bình thường có thân hình nhỏ con với bộ lông pha nhiều màu sắc đang chạy đến... chạy thẳng về chỗ nó đứng.
trai tim cua toi la thien than hay ac quy