truyen cuong yeu doc nhat vo nhi giu lay
Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy - Thiên Hạ Thái Bình Thất Thất They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I'm not ready for an institution for the blind just yet.
Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy. Đánh giá: 8/10 từ 80 lượt. Danh sách chương Truyện Yêu Thích. Đọc Truyện. Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy là truyện ngôn tình nói về cô gái là thiên kim tiểu thư của thị trưởng, hắn là tinh anh trong giới thương trường
Danh sách chương Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy Chương 1: Ra Tù 1 "Két" một tiếng, cánh cửa sắt nhà tù Giang Thành mở ra, An Noãn có chút chần chờ từ bên trong bước ra, phía sau nhân viên công tác đã thúc giục: "Nhanh lên chút, không phải còn muốn ở đây thêm vài năm
Vay Nhanh Fast Money. Độ dài 55 chươngTình trạng Hoàn chính văn, đang loại Hiện đại, sủng, nam chính thâm tình, yêu sâu sắc, nghiệp giới tinh anh, gương vỡ lại lành, DépBìa Mễ- -Đoạn Khâm là một truyền kỳ trong giới quyền lúc bắt đầu sự nghiệp cho đến hiện tại, từ ngây ngô đến chuyên nghiệp, biết bao nhiêu trận đấu, tất cả đều trở thành một sự cuồng nhiệt của mọi người khi gọi danh hiệu của Đoạn Khâm - Quyền VươngCó điều, biến cố xảy ra, không ai ngờ được Đoạn Khâm lại thua trận, lại còn bị chấn thương, dẫn đến chân tê liệt...Thế giới trong mắt anh giờ chỉ còn lại hắc đến khi anh gặp lại Thẩm Vi là ánh sáng ấm áp nhất, là dòng máu nóng bỏng chảy trong cơ thể anh, kéo anh thoát khỏi bóng họ yêu nhau say đắm, nhưng trước ngày đính hôn, Thẩm Vi Tửu lại bỏ Khâm chống nạng, ngã nhào trên mặt đất, trong ánh mắt u ám ẩn giấu vẻ cố chấp, anh phải bắt được cô, độc chiếm cô, để cô không dám rời xa anh năm sau, Đoạn Khâm trở lại lôi đài, thấy ánh mắt lấp lánh của cô gái phía dưới, không nhịn được mà siết chặt bàn tay, sau khi kết thúc một ván, cô lại biến mất như trong giấc mơ nhiều năm qua, không thấy bóng người Đoạn Khâm mang theo mùi máu tanh, trong ánh mắt tràn đầy tình yêu sâu đậm "Em không trốn thoát đâu."*Ba năm không gặp, Thẩm Vi Tửu cứ ngỡ đối phương đã quên mình từ lâu, lúc đó cô đang dạy mấy bạn nhỏ múa ba lê, bỗng thấy một người đàn ông cao lớn đứng ngoài cửa, ánh mắt của anh không hề có thiện cảm, bọn nhỏ đều sợ hãi, nhao nhao muốn tránh đến sau lưng cô giáo Vi Tửu thấy ánh mắt càn rỡ của người đàn ông rơi trên người mình, lạnh lùng nói "Bọn trẻ còn nhỏ, anh đừng dọa chúng."Cô tưởng Đoạn Khâm sẽ rời đi, không ngờ đối phương mang theo hơi thở cường thế tới gần cô, giọng nói khàn khàn "Nếu em thích trẻ con, thì chúng ta sẽ sinh cả một nhà trẻ."Chỉ cần em đừng rời xa Vi Tửu đỏ mặt rõ ràng cô không có ý này...Để em uyển chuyển múa trên lôi đài của thân xương thép, cũng hóa thành nhu tình; nhiệt huyết tràn đầy, đều là cưng chiều vô Quyền vương siêu cường × giáo viên múa ba lê thân kiều thể Nữ chính không bỏ trốn, có hiểu lầm, chân nam chính sẽ Song hướng thầm mến.
Ngày An Noãn muốn đến công ty bất động sản làm thủ tục, Lâm Dịch Xuyên đúng lúc phải về Luân Đôn xử lý chuyện một quan trọng, một chủ nhiệm thiết kế sư ở tổng bộ JM bị người ta mua chuộc, xin từ chức. Vị kia thiết kế sư An Noãn cũng biết, là nhân tài hiếm có, năm đó khi còn học ở đại học Cambridge, đã được cha của Lâm Dịch Xuyên nhìn trúng, sau khi tốt nghiệp trực tiếp tiến vào JM, mấy tác phẩm của cô ấy được rất nhiều người trên thế giới thưởng thức, làm việc chưa được năm năm, đặc biệt thăng làm chủ nhiệm thiết kế tổng bộ, An Noãn rất ít gặp cô ấy, bởi vì không cùng tổ, lúc họp có thể nhìn từ xa. Cô ấy là một phụ nữ rất xinh đẹp, người Anh quốc, An Noãn có ấn tượng sâu nhất với là cô ấy rất ít nói nhưng mỗi khi mở miệng đều ngắn gọn xúc Noãn có nghe Hứa Vĩ Thần nói về quá khứ của cô ấy và Lâm Dịch Xuyên, lúc Lâm Dịch Xuyên vẫn còn là một thiết kế sư, hai người bất đồng quan điểm nên có không ít mâu thuẫn. Nhưng khi Lâm Dịch Xuyên tiếp nhận JM, những lão già ở JM cực lực phản đối, khắp nơi tìm Lâm Dịch Xuyên phiền toái. Cô lại đột nhiên ủng hộ Lâm Dịch Xuyên, còn tung tin ra ngoài, nếu CEO của JM không phải anh, cô sẽ dẫn rất nhiều thiết kế sư rời khỏi ấy đã từng ủng hộ Lâm Dịch Xuyên như vậy, làm sao có thể đột nhiên muốn rời khỏi công Noãn suy nghĩ hoài cũng không hiểu, lúc đưa Lâm Dịch Xuyên đến sân bay, chỉ có thể an ủi “Yên tâm đi, có lẽ chỉ là hiểu lầm, anh và cô ấy nói chuyện sẽ không sao.”Lâm Dịch Xuyên thản nhiên nói “JM mất một cái thiết kế sư không là vấn đề.”“Em biết, nhưng anh luyến tiếc nhân tài như vậy đúng không? Vẫn nên trở về giữ cô ấy lại, bằng không thật đúng là tổn thất của JM.”Người phụ nữ kia rất nổi tiếng trên thế giới, đã nhiều năm qua, cống hiến rất nhiều cho công ty, không chỉ có thế, cô còn mang theo một số lớn thiết kế Dịch Xuyên trước khi đi hôn lên trán cô, biết tâm lý An Noãn còn chút mâu thuẫn, hiện tại thậm chí anh không dám hôn lên môi cô.“Yên tâm đi, chuyện công ty anh sẽ xử lý tốt, khoảng thời gian này em nhanh chóng làm thủ tục căn nhà, chờ anh trở lại, chúng ta thuyết phục người nhà em, nhanh chóng chọn ngày kết hôn.”An Noãn gật gật đầu, tâm tình nặng ôm đùi An Noãn, ê ẩm nói “Mẹ, về Luân Đôn với con đi.”An Noãn xoa xoa đầu thằng bé, bế lên dỗ “Sớm ngoan, mẹ còn có chuyện phải xử lý, con cùng Rừng già đi sớm về sớm.”Vốn không tính mang Sớm trở về, nhưng Lâm Dịch Xuyên tối hôm qua cha mẹ anh gọi điện thoại, mẹ Lâm kêu anh đem Sớm về, hai lão nhân chắc là nhớ Lâm Dịch Xuyên cùng Sớm, đột nhiên An Noãn có cảm giác mất mát, cũng không biết trong lòng khổ sở cái gì. Cô tự nói với mình, nhất định là bọn họ rời đi, cô luyến sân bay ngồi một lúc lâu, cô mới về Thẩm gia. Gọi điện thoại cho người của công ty bất động sản, ngày mai đi làm thủ tối Thẩm Diệc Minh về nhà ăn cơm, cơm nước xong còn phải làm bàn cơm, Tiết Ngọc Lan cười trêu ghẹo “Noãn Noãn, cháu ở nhà, cậu cháu chỉ cần có một chút thời gian, liền gấp trở về ăn cơm. Xem đi, này trong nhà cháu có sức quyến rũ lớn nhất.”An Noãn bị bà nói làm ngượng ngùng, nhìn về phía Thẩm Diệc Diệc Minh xoa đầu cô, cười nói “Hiện tại biết cậu thương cháu bao nhiêu, xa như vậy cậu cũng chạy về ăn cơm với cháu, có cảm động không?”An Noãn hơi hơi gật gật đầu.“Vậy về sau còn chọc cậu tức giận không?”An Noãn chột dạ nói “Khi nào thì cháu chọc cậu tức giận!”Thẩm Diệc Minh cười sang sảng, gắp rất nhiều đồ ăn vào chén cô “Ăn nhiều một chút, lần này nằm viện gầy đi một vòng lớn, nhìn cũng thấy đau lòng.”Lão gia tử nhìn trong mắt Thẩm Diệc Minh toát ra sủng nịch, nhíu mày thật sâu.“Lão Nhị, gần đây vẫn ổn chứ?” Lão gia tử thuận miệng hỏi Diệc Minh thản nhiên trả lời “Chỉ có mấy người đang rục rịch.”“Ừ, có nhiều chuyện không thể làm tuyệt, có chừng có mực.”Lão gia tử không chút để ý nhắc nhở một câu, quay sang Tiết Ngọc Lan “Ngọc Lan, gần đây con có về thăm cha con không, cha con vẫn khỏe chưa.”Tiết Ngọc Lan cười trả lời “Hôm qua con mới về thăm lão nhân gia, thân thể cha con tốt lắm, có chút làm ầm ĩ, kêu Thần Bằng cưới vợ.”“Đây là chuyện tốt, mau để cha con giới thiệu, ta rất tin tưởng ánh mắt của ông ấy, Thần Bằng cũng đến tuổi thành gia lập thất rồi.”Tiết Ngọc Lan cười cười, lại có chút chua xót “Con cũng vậy nghĩ vậy, chỉ sợ Thần Bằng không chấp nhận, đứa nhỏ kia không chịu nghe lời ai trong nhà.”Lão gia tử hít vào một hơi thật sâu, cúi đầu nói “Đứa nhỏ kia không nghe chúng ta, vì từ nhỏ đã sống ở nước ngoài, Thần Bằng rất tôn kính cha con, có lẽ để cho cha con an bài, đứa nhỏ kia sẽ nghe lời.”“Vậy con sẽ nói với cha con, đối phương chính là cháu gái của Doãn tham mưu trưởng ở quân khu, Doãn tham mưu trưởng là ta thuộc hạ của cha con.”“Tốt, tất cả đều nghe cha con an bài, Thần Bằng bên này để cho cha con làm mai.”An Noãn vẫn im lặng nghe, trong lòng buồn nhân của Thẩm Thần Bằng hoàn toàn để trong nhà xử lý, so với anh, An Noãn xem như may mắn. Lấy tính cách của Thẩm Thần Bằng, anh sẽ không đồng ý, nhưng mặc cho anh phản đối như thế nào, cuối cùng anh lấy về nhà vẫn sẽ là cháu gái của tham mưu Noãn bỗng nhiên nhớ tới Cố Thu, cô gái kia rất biết suy nghĩ, cô tự mình hiểu lấy. Sớm rời khỏi anh, nên giờ cũng không đau lòng nhiều.“Suy nghĩ cái gì? Cậu gắp rất nhiều đồ ăn sao con không ăn? Không vui sao?” Giọng Thẩm Diệc Minh ôn nhu nhẹ nhàng Noãn cười lắc lắc đầu “Rất thích, cám ơn nhị cữu.”Thẩm Diệc Minh thối nói “Đứa nhỏ này, khách khí với cậu như vậy, nghe rất không thoải mái.”“Cháu không phải khách khí, đây là lễ phép.”Thẩm Diệc Minh sủng nịch xoa xoa đầu cữu mẹ đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi An Noãn “Noãn, cháu xem nhà thế nào rồi? Muốn trong nhà hỗ trợ không?”“Không cần, cháu đã chọn xong rồi, trang trí rất được, cháu cũng rất thích, ngày mai sẽ đi làm thủ tục.”Thẩm Diệc Minh theo bản năng nhíu mày, thản nhiên nói “Như thế này đi cậu đến thư phòng lấy tiền, nhà coi như là của hồi môn của Thẩm gia, không lấy tiền của Lâm Dịch Xuyên.”Lão gia tử cũng nói “Đúng vậy, chúng ta ra tiền.”An Noãn muốn cự tuyệt, nhưng lại tìm không ra lý do hợp nước xong Thẩm Diệc Minh còn nửa giờ, gọi An Noãn vào thư phòng, đưa cho cô thẻ ngân hàng.“Cái này cho con xem như của hồi môn, muốn mua cái gì tự mua. Đương nhiên bây giờ cậu chưa muốn gả con đi, khảo nghiệm đối với Lâm Dịch Xuyên vẫn chưa xong.”An Noãn bĩu môi nói “Nhị cữu, không cần cho cháu tiền, Lâm Dịch Xuyên có tiền, cháu cũng không thiếu tiền.”Trán Thẩm Diệc Minh nổi lên vài vạch đen, không hờn giận nói “Cậu ta có tiền, kết hôn không dùng tiền của cậu ta, Thẩm gia không phải không ra được chút tiền đó.”An Noãn vẫn không lấy thẻ của ông, trong lòng luôn cảm thấy không được tự nhiên. Cái cô muốn chỉ là thân tình, mà không phải tiền của Thẩm gia.“Noãn Noãn, nếu con không lấy, cậu sẽ tức giận.” Thẩm Diệc Minh trở nên nghiêm Noãn nhận lấy thẻ ông đưa, lại cảm thấy phỏng khi An Noãn nhận, trên mặt Thẩm Diệc Minh rốt cục cũng mỉm cười, ông gắt gao cầm tay cô, cảm khái nói “Đứa nhỏ, bình thường cậu bận quá, rất muốn dành nhiều điểm thời gian cho con, lại không được, không nên trách cậu được không?”An Noãn cười nói “Nhị cữu, cháu biết cậu bề bộn nhiều việc, cháu sinh bệnh nằm viện, cậu đã muốn dành thời gian cho cháu, trong lòng ta rất cảm động, cậu đã rất thương yêu cháu, thật sự, cháu thấy rất thỏa mãn .”Thẩm Diệc Minh nhẹ nhàng ôm cô, trầm thấp nói “Nhưng cậu cảm thấy sủng con như thế nào đều giống như không đủ. Trong lòng luôn cảm thấy thua thiệt cho con, nếu năm đó cậu ngăn cản mẹ con, hoặc là khuyên nhủ lão gia tử, có lẽ mẹ con sẽ không rời đi.”“Nhị cữu, cậu không cần tự trách, mẫu thân rời đi là mệnh, cùng bất luận kẻ nào không quan hệ. Nếu thật sự muốn tìm cái tội nhân đi ra, hẳn là ta, mẫu thân là vì sinh ta mới rời đi .”Thẩm cũng khắc sâu trong lòng đau vỗ của cô cõng, có chút ám ách thanh âm nói xong,“Tốt lắm, cHuyện quá khứ ta cũng không nói ra, sau này đãi ở cậu bên người, ta sẽ tẫn ta có nhưng năng, cho ngươi trở thành toàn thế giới tối hạnh phúc tiểu công chúa.”-Ngày hôm sau An Noãn đến công ty bất động sản,người môi giới đưa cho cô một chồng tư liệu, kêu cô ký tên. An Noãn nghi hoặc vì sao chủ hộ không tới, hơn nữa toàn bộ trong quá trình cô cũng chưa gặp qua chủ môi giới giải thích “Chủ nhà ở nước ngoài, ngày mai mới về, An tiểu thư, cô ký tên trước, ký xong là có thể nhận chìa khóa, chuyện còn lại giao cho chúng tôi. Chủ nhà rất dễ nói chuyện, lúc cô quyết định mua, chủ nhà đã nói chìa khóa có thể đưa cho cô.”An Noãn thực sảng khoái ký tên lên văn kiện, nhận chìa công ty bất động sản đi ra, một mình An Noãn không mục đi trên đường, hôm nay trời nóng, mặt trời chói chang, giống như ở bên ngoài một thời gian da cũng sẽ bị Noãn đến quán cà phê trên lầu một của thương xá Mạc thị, gọi một ly cà phê, ngồi gần cửa sổ, nhìn người trên đi đường. Cuộc sống thật sự rất kỳ diệu, mấy năm trước, lúc cô còn trong tù, cuộc sống thật đen tối. Nay, cô có người nhà, có tình yêu, có đứa nhỏ. Ngắn ngủn vài năm thời gian, biến hóa đến nghiêng trời lệch với khi đó, hiện tại hẳn là thỏa mãn. Cũng không biết vì sao, trong lòng luôn cảm thấy mất mát. Bắc Kinh nói lớn cũng rất lớn, nói nhỏ cũng rất nhỏ, ở đây An Noãn gặp Cố Thu, lần này bên người cô ấy không có người đàn ông kia, chỉ có một Noãn bưng ly cà phê của mình đi đến bàn của cô ấy, lễ phép hỏi “Tôi có thể ngồi không?”Cố Thu cười gật gật đầu “Mời ngồi.”Giọng của cô rất êm tai, cũng giống như người của cô ấy.“Lần trước tôi nhìn thấy cô cùng đi một người đàn ông, là bạn trai cô sao?”Cố Thu chua xót cười cười, thản nhiên nói “Là vị hôn phu, nhưng đã chia tay.”An Noãn mím môi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói gì.“Tôi muốn tìm một người đàn ông bình thường để gả, mặc dù anh ấy có một đống tật lớn, nhưng anh ấy có thể cho tôi một cuộc sống yên bình, nhưng ý nghĩ của tôi rất ngây thơ, Thẩm Thần Bằng sẽ không để yên cho tôi.”An Noãn sợ run hỏi “Cô chia tay là vì anh tôi?”Cố Thu gật gật đầu “Bạn trai tôi ở Bắc Kinh phấn đấu rất nhiều năm, mới làm được một quản lí nho nhỏ, một câu của Thẩm Thần Bằng, làm cho anh ấy ở Bắc Kinh không làm được gì, bức tôi rời khỏi anh ấy. Tôi có thể làm cái gì? Tôi không muốn anh ấy vì tôi trở nên hai bàn tay trắng. Chỉ có chia tay với anh ấy.”Trong lòng An Noãn không tiếng động thở dài.“Hiện tại cô trở lại bên cạnh anh ấy?” An Noãn thử hỏi, không bỏ qua một một cảm xúc trong mắt cô mắt đen của Cố Thu trở nên phiêu miểu, giọng dễ nghe có chút khàn khàn nói “Cũng không tính cùng một chỗ, anh ta chỉ muốn chơi đùa mà thôi, chờ anh ta chơi đùa chán tôi sẽ được tự do.”Thẩm Thần Bằng rốt cuộc vẫn đi trên con đường chiếm đoạt.“Thật ra anh ấy rất yêu cô, mấy lần uống say đều kêu tên cô, Cố Thu tiểu thư, cô cũng yêu anh ấy phải không?”An Noãn có thể từ trong ánh mắt của cô nhìn ra phần tình yêu ẩn sâu Thu tự giễu cười cười, giọng điệu lạnh nhạt “An tiểu thư, tôi với cô không giống nhau, thân phận cô cao quý, cô cùng Mạc tiên sinh môn đương hộ đối, ở bên nhau không có áp lực. Mà tôi, sinh ra nghèo hèn, lại là một diễn viên nhỏ, mặc dù Thẩm Thần Bằng yêu tôi, gia tộc của cô vĩnh viễn sẽ không chấp nhận tôi, bởi vậy tôi và anh ấy vĩnh viễn không có kết cục, qua được một ngày hay một ngày. Đợi một ngày nào đó gia tộc của cô an bài cho anh một vị hôn thê môn đương hộ đối , tôi sẽ bị quăng cho một tấm chi phiếu, sau đó cầm tiền lăn rất xa.”An Noãn trong lòng có loại đau nói không nên lời, ngày này hẳn là rất nhanh sẽ đến.“An tiểu thư, chuyện của cô và Mạc tiên sinh, tôi cũng nghe nói một ít, chúc hai người hạnh phúc.”An Noãn đè mi tâm, có chút bất đắc dĩ, nhất định là Thẩm Thần Bằng ở cô trước mặt nói này nói nọ.“An tiểu thư, cuộc sống ngắn ngủn vài chục năm, có thể cùng trãi qua với người mình yêu là hạnh phúc nhất. Cô không giống tôi, tôi không xứng với anh cô, nhưng cô và Mạc tiên sinh cũng là môn đương hộ đối. Đôi khi bỏ lỡ đó là cả đời, cô gắng nắm chắc, không có bao nhiêu người sẽ ở một chỗ chờ cô.”An Noãn nhướng nhướng mày, thật không hổ là một đôi, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng tương khi Cố Thu rời đi ý vị thâm trường nói với An Noãn “An tiểu thư, có nhiều chuyện không phải là trách nhiệm của cô, bởi vì trách nhiệm mà ở bên nhau, nhất định sẽ tổn thương càng sâu.”Một mình An Noãn ngồi ở quán cà phê cho đến tối, phục vụ cũng giúp cô đổi mấy ly cà phê.
An Noãn ngủ thẳng đến chiều, mở mắt không thấy Mạc Trọng Huy bên cạnh, cô mơ hồ nghĩ mình gặp một giấc mơ dài, nhưng đây đúng là từ tính của Mạc Trọng truyền đến, lúc này An Noãn mới thấy anh đứng ở cửa sổ sát đất nghe điện Thần Bằng cuối cùng cũng gọi điện thoại được cho anh, ở bên kia đầu mở miệng mắng to “Cậu đem em gái tôi đi đâu rồi, đêm qua không về nhà, đến bây giờ cũng không liên lạc được, ông nội tôi vội muốn chết cậu có biết không.”Mạc Trọng Huy nhìn thoáng qua người nào đó đang giả bộ ngủ trên giường lớn, cười nói “Cô ấy còn đang ngủ.”Thẩm Thần Bằng dở khóc dở cười, trêu chọc nói “Tôi nói này người anh em, rốt cuộc cậu cấm dục đã bao lâu, đừng nói với tôi tối hôm qua ép buộc cả đêm, An Noãn thân hình mảnh mai có thể chịu nổi cậu? Kiềm chế chút chứ!”Mạc Trọng Huy cười, cười đến thỏa mãn.“Tiểu tử cậu, vừa nhìn đã biết cấm dục đã lâu, cậu đừng nói cho tôi biết, Noãn Noãn nhà tôi bỏ cậu đi bốn năm,cậu luôn luôn thủ trinh tiết.”Thẩm Thần Bằng càng nói càng giống như thật, cười nhạo “Không phải tôi cười ngươi, cậu thật là không có tiền đồ, thật mất mặt đàn ông chúng ta.”Mạc Trọng Huy thét lớn một kia đầu mới đứng đắn đứng lại.“Tôi nói với ông nội, tối hôm qua tôi đưa Noãn Noãn ra ngoài chơi quá trễ nên không về nhà, ông nội tôi nửa tin nửa ngờ. Chuyện này cứ như vậy đi, trước tối nay bất luận như thế nào phải đưa cô ấy về nhà, đêm nay cha tôi về.”“Tôi đã biết, cám ơn cậu.”“Đừng cám ơn sớm như vậy, nếu các người bị phát hiện, trăm ngàn lần đừng khai tôi ra, lần trước bị cha tôi đánh một roi, đến bây giờ cũng còn đau.”“Yên tâm đi, tất cả mọi chuyện một mình tôi gánh vác.”Thẩm Thần Bằng vui mừng cười cười, anh không nhìn lầm người, trên thế giới này Huy tử mới là người hiểu rõ An Noãn nhất. Nha đầu ngốc kia, có phúc không biết hưởng, để cho mình thống khổ nhiều năm. Cũng may ông trời vẫn chiếu cố cô, để cho bọn họ đến với nhau.“Chi tiết về sau gặp mặt từ từ nói tôi nghe, ta muốn biết ai cúi đầu trước với ai, tôi đoán tám phần cậu là người chịu thua trước. Quên đi, về sau nói, không quấy rầy hai người ôn chuyện. Lần này thông minh một chút, đừng lưu lại dấu hiệu gì trên cổ cô ấy để cha tôi phát hiện.”-Gác điện thoại, Mạc Trọng Huy đi tới bên giường ngồi nha đầu này không biết thẹn thùng cái gì, mắt nhắm lại chặt cảm thấy đáng yêu, nhịn không được cúi người hôn hôn lên đôi môi phấn nộn của cô, An Noãn kích động mở hai tay ôm lấy anh cổ, hỏi “Vừa mới nói chuyện điện thoại với ai?”“Thẩm Thần Bằng.”“Anh nói cái gì?” An Noãn khẩn trương hỏi.“Anh ta nói chúc chúng ta hạnh phúc.”An Noãn bĩu môi, tức giận hừ nói “Gạt người.”An Noãn còn không hiểu anh sao, người kia ngoại trừ cười nhạo bọn họ, có thể tốt như vậy thật tâm chúc bọn họ hạnh Trọng Huy sủng nịch xoa xoa tóc cô, cười nói “Được rồi, không đùa với em nữa, Thẩm Thần Bằng nói nhị cữu em đêm nay trở về, kêu anh trước buổi tối đưa em về Thẩm gia.”Nói đến nhị cữu, An Noãn nhịn không được khổ sở, cúi đầu nói “Về sau làm sao đối mặt với nhị cữu, cậu nhất định sẽ không đồng ý chúng ta ở bên nhau.”Mạc Trọng Huy ôm cô đứng lên, nghiêm túc nói “Đừng sợ, có anh ở đây, anh sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục nhị cữu em.”“Tạm thời vẫn đừng nói với nhị cữu, em sợ sau khi cậu biết, sẽ trông chừng em, về sau chúng ta gặp mặt sẽ khó khăn.”Mạc Trọng Huy gắt gao ôm cô, đau lòng xoa tóc Noãn rời giường rửa mặt, Mạc Trọng Huy đưa cô đi đi ra khỏi phòng, đụng phải Trương trợ Húc thấy Mạc Trọng Huy ôm An Noãn, anh giật mình, ấp úng không biết nên chào hỏi thế nào.“Mạc tiên sinh...... An tiểu thư......”An Noãn tức giận hừ một tiếng, làm nũng với Mạc Trọng Huy “Lúc chân em bị thương nằm viện, Trương trợ lý đến bệnh viện thăm em, anh ta đả kích em, làm em tức giận đến đau lòng.”Khóe miệng Trương Húc giật Mạc Trọng Huy trầm xuống, lạnh lùng nói “Trương trợ lý, lá gan cậu càng lúc càng lớn, như vậy đi, phạt cậu làm vệ sinh toilet ở Mạc thị một tháng.”Trương Húc thật vô tội, ngày đó anh đến bệnh viện mỗi một câu, đều là Mạc tiên sinh kêu anh nói. Lúc này Mạc tiên sinh muốn hy sinh anh, trốn tránh trách nhiệm sao.“Em cảm thấy một tháng không đủ, nửa năm đi.”Mạc Trọng Huy cười cười, sủng nịch nói “Vậy nghe lời em, nửa năm.”Trương Húc thở hốc vì kinh ngạc, anh đây là vì ai nha.“Mạc tiên sinh, cái kia, tôi tìm anh muốn nói với anh, Lý tiểu thư tìm anh, người cũng đã đến Shine.”Mạc Trọng Huy nhướng mày, lạnh lùng hừ nói “Làm vệ sinh toilet một năm, toilet nam nữ đều do cậu quét dọn.”Trương Húc vô tội ủy khuất. Cho tới nay anh đều cẩn trọng làm việc, sao có thể đến nông nổi này.“Mạc tiên sinh, xin anh thu hồi mệnh lệnh.”Mạc Trọng Huy hừ hừ “Xem về sau cậu còn dám xen vào việc của người khác nữa không!”-Mạc Trọng Huy nắm tay An Noãn vào thang máy, An Noãn kêu rên bỏ ra, vẻ mặt tức Trọng Huy đè mi tâm, lấy lòng hỏi “Làm sao vậy? Trương trợ lý đắc tội em, anh phạt anh ta nặng như vậy, em cũng nên nguôi giận đi.”“Mạc Trọng Huy anh đừng giả bộ với em, em không phải ngốc, Trương Húc dám ở trước mặt em nói những lời kia, nhất định là do anh bày mưu đặt kế, bằng không anh ta không dám. Còn có, chân em sưng to như vậy, anh dựa vào cái gì còn mang Lý Hân Như đến chọc tức em?”Mạc Trọng Huy xám xịt sờ sờ mũi, không có cách nào biện đến quán cơm tư nhân, An Noãn vẫn còn tức giận.“Tốt lắm tốt lắm, ăn đồ ăn của Giang thành sẽ không tức giận.”Mạc Trọng Huy gắp rất nhiều đồ ăn vào chén Noãn vùi đầu ăn, lúc này thật rất đói, nên ăn rất Trọng Huy nhìn cô ăn rất thỏa mãn, hiểu ý cười cần cô ở bên cạnh, chỉ cần cô vui vẻ, anh còn mong muốn gì gương mặt đã sớm khắc ghi vào trong lòng, Mạc Trọng Huy kìm lòng không đậu hôn lên hai má của Noãn nhíu nhíu mày, kêu rên “Mạc Trọng Huy, anh làm gì?”Anh ôm lấy thắt lưng cô từ phía sau, vùi đầu trên vai cô, cằm cọ xát lên vai cô.“Mạc Trọng Huy, lúc ăn cơm thời gian anh phát tình cái gì.”“Cơm nước xong về Shine với anh trước, tối nay anh đưa em về Thẩm gia, hả?”An Noãn thối anh một ngụm, tức giận nói “Mạc Trọng Huy, anh không muốn em giết chết anh thì ăn cơm xong nhanh chóng đưa em về nhà.”“Anh và em cùng về Thẩm gia, chúng ta cùng nhau xin nhị cữu em, xin ông ấy thành toàn, được không?”An Noãn than nhẹ một hơi, thản nhiên nói “Bây giờ còn chưa phải lúc, không thể xúc động như vậy, em về trước thử nói chuyện với cậu.”“Em có cảm thấy nhị cữu em quan tâm em quá mức không?” Mạc Trọng Huy ý vị sâu xa Noãn nhíu mày càng chặt, lạnh lùng hỏi “Anh có ý gì?”“Cảm thấy có chút kỳ quái, nhị cữu em trừ bỏ trước mặt người khác biểu hiện thật sự từ ái rất hòa nhã, mọi người đều nói ông ấy rất lạnh mạc, mặc dù đối với vợ con của mình cũng như vậy, đều rất lạnh đạm, duy nhất đối với em, sủng quá.”
truyen cuong yeu doc nhat vo nhi giu lay