triệu thị quý nữ

Người tuổi Dậu được nhiều người trân quý bởi tính tình bộc trực, tốt bụng và có tinh thần trách nhiệm cao. Sim Hợp Tuổi 1993 - Chính Xác Sim Phong Thủy Tuổi Quý Dậu 1993 3. Sim hợp tuổi 1993 là mệnh gì? Người sinh năm 1993 năm Quý Dậu thuộc mệnh Kim. Cụ thể là Kiếm Phong Kim hay Vàng Mũi Kiếm có nghĩa là vàng trong kiếm. Bà Dương Thị Bạch Diệp ra đón siêu xe. Để có chiếc xe này, bà Diệp đã phải bỏ ra 2,3 triệu USD. Trong đó, giá tiền đặt mua xe gần 1 triệu USD, còn 1,3 triệu USD là tiền các loại thuế. Sau đó, bà Diệp còn khiến nhiều người bất ngờ khi chiếc xe sở hữu biển số siêu So với quý trước, lực lượng lao động ở cả hai khu vực nông thôn và thành thị đều tăng (lần lượt tăng 0,3 triệu người và 0,1 triệu người), lực lượng lao động nữ tăng nhiều hơn so với lực lượng lao động nam (0,3 triệu lao động của nữ so với gần 0,2 triệu lao Vay Nhanh Fast Money. Contents1 Giới thiệu Truyện Triệu Thị Quý Các chương mới nhất2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Triệu Thị Quý Nữ “cập nhật ngày 13/06/2023“ Trọn bộ Triệu Thị Quý Nữ Full tập được cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Triệu Thị Quý Nữ 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Triệu Thị Quý Nữ Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Coverted Củ LạcEdit HanhEmma143Nguồn tangthuvienThể loại xuyên không, nữ phụ văn, nữ cường, HETình trạng bản gốc HoànSố chương 118 chương + 4 ngoại truyện Giới thiệu Định luật của kịch bản Nam chủ là họa thủy, nữ chủ vô cùng sáng chói, vật hi sinh suốt kịch bản như chuyện nhỏ Xuyên qua kịch bản, Triệu Văn Uyển bị bắt tiếp nhận thân phận thiên kim Định quốc công phủ người nhiều lần tìm đường chết. Đây là nữ phụ vì đảo ngược kết cục bi thảm của chính mình , dũng cảm tự cứu, không nghĩ là đảo ngược chuyện xưa của nhân vật chính [ Kịch bản văn án ] Triệu Văn Uyển Tiểu nhị, cho hai bức họa kinh thành tam thiếu Tiểu nhị Hai bức? Muốn ai ? Triệu Văn Uyển Trừ bỏ Cố Cảnh Hành . Tiểu nhị vui vẻ lấy ra, lắm miệng hỏi một câu Lục vương gia nhưng là người đứng đầu, cô nương thực không cần lấy? Triệu Văn Uyển vẻ mặt ghét bỏ Nam nhân bị hàng vạn hàng nghìn cô gái mơ tưởng nghĩ quần cộc cũng muốn không còn có cái gì tốt. Trên lầu, Cố Cảnh Hành hí mắt xem, gia quần cộc thật tốt, nha đầu mua bức họa không có ánh mắt … Sống 20 năm, người gặp người thích Lục vương gia lần đầu tiên bị người ghét bỏ, thân là một người theo chủ nghĩa hoàn mĩ , Lục vương gia nâng cằm suy nghĩ Không bằng, đem nàng cưới? Nhân vật chính Triện Văn Uyển, Cố Cảnh Hành Phối hợp diễn Triệu Văn Hi, Phong Vu Tu, Hạ Tĩnh Viễn Các chương mới nhất Chương 104 Danh sách chương Chương 1 Kịch bản Chương 2 Tính kế Chương 3-1 Ban cho 1 Chương 3-2 Ban cho 2 Chương 4-1 Thỉnh an 1 Chương 4-2 Thỉnh an 2 Chương 5-1 Mua bức họa 1 Chương 5-2 Mua bức họa 2 Chương 6-1 Hạ thị 1 Chương 6-2 Hạ thị 2 Chương 7-1 Đối sách 1 Chương 7-2 Đối sách 2 Chương 8-1 Học đường 1 Chương 8-2 Học đường 2 Chương 9-1 Quy củ 1 Chương 9-2 Quy củ 2 Chương 10 Gây trở ngại 2 Chương 11-1 Đại ca 1 Chương 11-2 Đại ca 2 Chương 12-1 Phát sinh chuyện 1 Chương 12-2 Phát sinh chuyện 2 Chương 13 Kết thúc Chương 14 Đánh nhau Chương 15 Thọ yến 1 Chương 16 Thọ yến 2 Chương 17 Thọ yến 3 Chương 18 Kẻ gây tai họa Chương 19 Tranh cãi Chương 20 Tứ thúc Chương 21 Tranh cãi ầm ĩ Chương 22 Uy hiếp Chương 23 Nửa đêm Chương 24 Oan uổng Chương 25 Chân tướng Chương 26 Rơi xuống nước Chương 27 Đánh lẫn nhau Chương 28 Đêm thất tịch 1 Chương 29 Đêm thất tịch 2 Chương 30 Tâm tư Chương 31-1 Chương 31-2 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 37-2 Chương 38 Chương 38-2 Trọn bộ Truyện Triệu Thị Quý Nữ “cập nhật ngày 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Hoa văn màu hồng hoa sen quấn quanh bát chén nhỏ, hơi nóng bay lên của chén cháo trắng như tuyết, hạt gạo mềm dẻo dính vào với nhau, làm như chàng chàng thiếp thiếp, mặt bát đón ánh nắng nổi lên mộ tầng trân châu sáng bóng. “Tiểu thư, lão thái thái sai đầu bếp làm cho ngài cháo ngân nhĩ trân châu, thừa dịp còn nóng ngài ăn chút đi!” Đại nha hoàn Tuyết Nhạn đứng ở bên cạnh giường hoa lê chạm khắc hoa văn, toàn thân mặc áo ngoài màu đỏ bằng tơ tằm, bên dưới váy ngắn xanh nhạt, cung kính khuyên bảo. Nhị đẳng nha hoàn Bảo Thiền vật liệu may mặc giống nhau, áo ngoài theo thân phận nha hoàn trong phủ đổi là màu hồng cánh sen, nàng đứng ở bên cạnh Tuyết Nhạn, trong tay bưng khay thật cẩn thận liếc nhìn trên giường, màn che lụa mỏng màu xanh che lại động tĩnh của người bên trong, hồi lâu, không thấy tiểu thư lên tiếng, Bảo Thiền trong lòng không khỏi run lên, trên mặt thoáng qua một tia run quốc công phủ, người nào không biết Đại tiểu thư Triệu Văn Uyển ở Trúc Tương Phi Uyển là khó hầu hạ nhất, bạo ngược, không coi ai ra gì, hơi không vừa ý là xử phạt toàn bộ người làm mấy tháng bổng lộc động chút là vung tay lên đánh chửi, vài ngày trước đó, Trương tiểu thư ở trong phòng lão thái thái dung trà bị bỏng đầu lưỡi, Bảo Thiền bởi vì ở bên cạnh hầu hạ rót nước trà, bị phạt năm ngày không được phép ăn cơm, hôm nay đúng là ngày cuối cùng, lúc này đích thực còn có chút choáng váng đầu óc, tay chân vô lực mà được Tuyết Nhạn nhanh tay nhanh mắt giúp đỡ một phen, liền mới không run tay đánh đổ bát cháo xuống Thiền thổn thức lộ ra một ngụm răng trắng, cười cười “ Cám ơn Tuyết Nhạn tỷ tỷ”. Nàng thanh âm nói cực thấp, cũng không dám làm phiền chử tử ở trên giường, trong lòng thực sự bội phục Tuyết Nhạn, thay đổi hầu hạ một cái chủ tử hà khắc như vậy, còn có thể tận tâm trầm ổn như vậy, nàng vừa rồi bị dọa thái dương đều chảy ra mồ hôi. Tuyết Nhạn thật là cái ổn trọng, vốn là nha hoàn hầu hạ bên người lão thái thái, so với những nha hoàn khác trong phủ tự nhiên chu đáo hơn nhiều, hai ngày trước theo lão thái thái phân phó phân phối đến Trúc Tương Phi Uyển thay thế đại nha hoàn ban đầu Kim Kim Điệp năm ngày trước chuyện Đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư của Chu phủ ở trên thuyền hoa bị rơi xuống nước hạ là tam đẳng nha hoàn, vừa vặn cùng nhau rơi xuống nước, lại bị nhiễm phong hàn, bệnh triền miên trên giường, nên bị phạt tự nhiên là không tránh khỏi, Đại tiểu thư rơi xuống nước sốt cao mấy ngày, lão thái thái tức thì tức giận, nhưng là cháu gái ruột như thế nào lại không đau thương, thế này mới đem bên người tối ổn trọng Tuyết Nhạn tăng đi qua chiếu bên trong, trên giường hồi lâu không có động tĩnh, bỗng nhiên theo màn che bên trong vươn ra không trung bàn tay mảnh khảnh tuyệt đẹp, xương cốt đều đều, mười ngón tay xanh miết, đầu ngón tay nhẹ nhàng khẽ nhúc nhích hướng vào phía trong ngoéo một cánh tay khác, chỗ cổ tay đeo vòng tay mã não cùng móc hoa bằng bạc xinh đẹp trên mạn che va chạm, phát ra một tiếng vang thanh Thiền bị tiếng vang này giật mình ngẩn ra, bả vai đều có vẻ cứng ngắc đứng lên, Tuyết Nhạn mím môi con mắt khẽ nhúc nhích, trầm giọng hỏi “Tiểu thư có gì phân phó?”“Ta ngủ ngon, nhớ tới đến đi một chút, trước rửa mặt đi.” Âm thanh kia thanh lệ sang ngời lại lộ ra một tia trong trẻo nhưng lạnh lùng. Bảo Thiền lập tức nhíu đầu lông mày, cảm thấy tia trong trẻo nhưng lạnh lùng này có chút bất đồng, nhưng lại không nói rõ đến cùng là có chỗ nào không giống, có lẽ là nàng nghĩ nhiều, nàng vén rèm lên gọi tiểu nha hoàn ở bên ngoài chờ hầu hạ, vài cái tiểu nha hoàn nối đuôi nhau mà vào, bưng dụng cụ rửa mặt song song đứng ở phía sau Tuyết Nhạn thành thành thật thật gục đầu xuống. Tuyết Nhạn đem trướng màn lụa mỏng dùng móc bạc treo trụ, Triệu Văn Uyển đã muốn ngồi dậy, một đầu tóc đen như mực che lại gò má, chỉ có thể nhìn đến lông mi dài như cánh chim hơi buông xuống đánh ra một đạo độ cong nhu mì đẹp đẽ, nàng mang theo một tia lười biếng sau khi tỉnh ngủ dựa lưng vào chiếc gối trên thêu hoa mẫu đơn, thân dưới một đoạn ngắn thêu hoa màu đỏ bằng tơ vàng, Tuyết Nhạn tự mình hầu hạ, đưa nước trà xanh để súc miệng, khó có được nàng sau khi rời giường không phát cái gì tính tình, súc miếng xong im lặng phun vào trong chậu súc miệng đưa tới ngừng ở trước mặt, Tuyết Nhạn chia ra đưa đồ cạo lưỡi làm bằng bạc và muối Thiền sớm đã vắt khăn tay tốt lắm, thay Triệu Văn Uyển chà lau mặt cùng tay, cũng không dám nhìn ánh mắt của nàng, nhanh chóng làm xong nín thở thối lui đến một mặt xong ăn qua cháo trắng, Triệu Văn Uyển ngồi gương trang điểm, trước mặt bày ra hộp bằng sứ rực rỡ muôn màu, đều cỡ bằng bàn tay, hình tròn, vuông, dài, dẹt, nắp chạm khắc miêu tả tranh hoa ở điểu tô màu, Tuyết Nhạn cùng Bảo Thiền ngồi chồm hỗm ở một bên nhìn Triệu Văn Uyển cầm lấy trong đó một cái hộp son, ngửi một cái lại buông, giống như cau lại chân mày, nét mặt biểu tình vẫn là lạnh. Bảo Thiền liếc mắt nhìn người trong gương do bị sốt cao nên người gầy đi một vòng, nguyên bản cằm nhọn liền thay đổi đường nét càng sáng rõ, tiểu thư các nàng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân kinh thành, cũng không phải là giả, ngày thường khi hoạt bát, một cái nhăn mày một tiếng cười, thiên tư quốc sắc, không biết câu được bao nhiêu công tử nhà dòng dõi quý tộc tiến đến cầu hôn, đều là lão thái thái lấy lí do tuổi còn nhỏ cản trở cho trở về. Hơn nữa người Định quốc công phủ há là người nhà bình thường có thể tùy tùy tiện tiện kết duyên, Triệu Văn Uyển lại là cháu gái ruột Định quóc công phủ, bảo bối tâm can của lão thái thái, chắc chắn xứng với con cháu hoàng gia thân phận cao quý, điểm ấy không hội hoài nghi. Trong tay cầm lên lược gỗ đào chải tóc cho Triệu Văn Uyển, nhẹ giọng nói “Tiểu thư bị bệnh mấy ngày, Tam tiểu thư thực là lo lắng đâu, tự mình đến tặng không ít thứ tốt, đã nhiều ngày đốt bách hợp hương đó là do Tam tiểu thư tự mình điều chế, nói là có công hiệu an thần giúp ngủ ngon, nô tì xem xem hôm nay tiểu thư khí sắc tốt hơn nhiều đâu.” Trong phòng quả thật tràn ngập một cỗ mùi thơm nhàn nhạt, thấm vào ruột gan “Nói là bào chế từ cái gì vật liệu sao?” Bảo Thiền không có nghĩ tiểu thư lại hỏi vấn đề này, ngây ngẩn cả người, Tuyết Nhạn tương đối hiểu biết, vội vàng tiếp lời “Nô tì xuống dưới đến chỗ Tam tiểu thư hỏi người” “Ân”Triệu Văn Uyển liếc mắt nhìn tiểu lư hương tráng men màu vàng trên vẽ chín trái đào cách đó không xa, khói nhẹ nhàng lượn lờ mà lên, đem một bên để ngọn đèn hoa văn hạt châu màu trắng bạc đều huân khói mù lượn lờ, Triệu Văn Uyển xem có chút xuất thần, chẳng biết suy nghĩ cái gì, Bảo Thiền nghĩ đến là tự mình nói sai, im lặng không dám lên tiếng nữa, Tuyết Nhạn đang lấy phấn, cầm lên thoa lần lượt trên mặt Triệu Văn Uyển, nàng chuyển lại đây, bỗng nhiên ngẩn ra, tay nâng lên liền đem phấn rơi trên mặt đất, dù là Tuyết Nhạn như vậy ổn trọng đều bị làm cho rất kinh ngạc, Bảo Thiền vừa vặn nhìn một màn này thất thần, lược gỗ đào dung không chú ý lực đạo, kéo xuống vài tia tóc đen, Triệu Văn Uyển đau lập tức “Tê” một tiếng. Không khí nháy mắt giống như ngưng kết, Tuyết Nhạn cùng Bảo Thiền vội vàng quỳ phủ phục trên mặt đất, dừng lại hô hấp lo lắng chờ đợi Triệu Văn Uyển lên Thiền rất hiểu biết tính nết Đại tiểu thư bọn họ, Tuyết Nhạn cũng là nhiều ít nghe thấy, vị này Triệu phủ đích trưởng nữ rất chú trọng tướng mạo của mình, như vậy vừa rồi hơn phân nửa là nổi giận người cúi đầu, thời tiết tháng sáu đúng là nóng, giọt mồ hôi theo cổ chạy vào trong áo.“Hai người các ngươi trước đi ra ngoài thôi, không cần hầu hạ.” “Là, Đại tiểu thư” Tuyết Nhạn cùng Bảo Thiền như được đại xá, thời điểm đi tới cửa, Triệu Văn Uyển bỗng nhiên gọi lại Bảo Thiền. Bảo Thiền bị dọa giật mình, chân đều mềm nhũn “Tiểu…..Tiểu thư còn cái gì phân phó?” “Đem cái kia huân lò ôm đi ra ngoài.” “Bảo Thiền lập tức lấy ra ngay” Nàng rất nhanh quay lại mang theo bếp lò cùng Tuyết Nhạn đi ra Văn Uyển nâng tay phẩy phẩy mùi xung quanh, nghiêng đầu, ngẩng đầu cầm lấy lược gỗ đào lên chải đầu, từ trên xuống dưới tóc đen thẳng mềm mại như thác nước buông xuống, nàng động tác đột nhiên ngừng một chút, nhìn trong gương khuôn mặt tinh xảo có chút mơ hồ đứng lên, bên trong hạt châu đen sẫm nháy mắt hiện lên một màn hình ảnh. Mười dặm trang sức màu đỏ, nữ tử đội mũ phượng mặc khan quàng vai, ngồi ở trước gương đồng vẽ mi tô môi, nguyên bản khuôn mặt xinh đẹp không thể tả liền lại xinh đẹp kinh tâm động phách, mị nhãn như tơ, môi đỏ mọng như máu, năm ngón tay mảnh khảnh đem một bên khăn voan thêu ngọc trai đỏ thẫm che ở trên mặt, ngồi ngay ngắn ở đệm mềm, dáng người thẳng thắn, dáng người càng biểu lộ thướt tha có hứng thú. “Nhị tiểu thư, đội ngũ đón dâu Lục vương gia đã muốn đến, nhưng đừng chậm trễ canh giờ.” Một cái nha hoàn khuôn mặt thanh tú chạy tiến tử ở dưới khăn voan màu đỏ khóe miệng đỏ bừng gợi lên đến một chút nhợt nhạt nụ cười quỷ dị, vươn ra một cánh tay trắng nõn, ý bảo đỡ nàng đứng lên. Người săn sóc dâu đã muốn đứng ở ngoài cửa sau, vui mừng cõng trên lưng nương tử loạng choạng bước đi hướngbên ngoài phủ. Bên ngoài Định quốc công phủ phi thường náo nhiệt, lập tức thấy Lục vương gia ngồi ở trên cao, quý khí bức người, phía sau là đội ngũ đón dâu, lễ nhạc du minh, xe ngựa trang sức màu hồng được tám con ngựa lôi kéo, uy nghi mà sang trọng, cấm vệ quân ở phía sau xe ngựa xếp thành một cái đội ngũ thật dài, đem đường đi ở trước Triệu phủ chật như nêm cối, dân chúng hỗn loạn ở thị vệ ngăn hai bên đường không ngừng hoan săn sóc dâu cõng trên lưng tân nương đi ra, đặt ở cửa trải thảm đỏ, lão thái thái trong mắt hồng hồng vui mừng cười, Triệu phủ đều nhìn tân nương từng bước đi qua chậu than, Lục vương gia sớm theo lập tức nhảy xuống, khẩn cấp vươn dài cánh tay dắt tay tân nương, nhưng là nam tử dừng lại một chút, khuôn mặt tuấn mĩ hiện qua một tia kinh ngạc, lập tức con ngươi đen trầm xuống, lạnh lùng nói“Nữ tử lớn mật, dám giả mạo Vương phi?”Khăn voan bị nam tử bên người mạnh mẽ vạch trần, lộ ra rõ ràng là Đại tiểu thư Triệu phủ - Triệu Văn người đều cả kinh. Nữ tử vuốt ve thái dương, không hề có ý bối rối xấu hổ, ngược lại có chút điên cuồng cười rộ lên “Ta mới là Triệu thị quý nữ, hôm nay ngươi nên cưới ta, Vương gia ngươi cũng biết ta chờ ngày hôm nay chờ đợi bao nhiêu năm?”“Nàng ở nơi nào?” Nam tử túm trụ cánh tay Triệu Văn Uyển, lực đạo cơ hồ đem xương cốt chỗ cổ tay bóp nát. “Không còn kịp rồi” Nàng chịu đựng đau đớn ngửa mặt lên trời xuy xuy cười. Tiếng cười kia thống khoái quỷ dị, rất nhanh có bà tử theo trong phủ chạy đến hoang mang rối loạn nói Trúc Tương Phi Uyển của Đại tiểu thư cháy phải đi lấy nước, tiểu thư không biết bị kẻ xấu nào khóa ở trong khuê phòng, không ra được. Mọi người thấy Triệu Văn Uyển giả dạng tân nương tử lập tức hiểu được, thật là long dạ ác độc, dĩ nhiên là muốn muội muội chết cháy để gả thay. Lục vương gia vừa nghe, thoáng chống bỏ qua người vừa rồi, vội vàng hướng bên trong phủ chạy đi. Triệu Văn Uyển nhanh ổn định lại thân mình, trong mắt xoẹt qua tia oán độc, lúc này cũng mặc theo giá y chạy theo vào trong phủ. Lão thái thái một hơi khó thở, hôn mê bất tỉnh, này hết thảy phát sinh quá mức đột ngột, mọi người giống nhau như ở trong mộng mới tỉnh lại, cứu hỏa liền cứu hỏa, nâng lão thái thái liền nâng lão thái Văn Uyển đuổi theo ở phía sau, Lục vương gia đã muốn một cước túm mở cửa phòng, trong phòng khói đặc cuồn cuộn, một cái thanh âm nhu nhược không ngừng ho khan. Thế lửa vọt lên, có xu thế càng cháy càng mãnh liệt, Triệu Văn Uyển chạy tới cửa liền dừng lại bước chân, có chút thất thần nhìn nam tử tuấn mĩ mình yêu cả đời phấn đấu quên mình bảo vệ nữ tử khác, muốn ngăn chặn thế lửa xông lên. Như thế nào cam tâm làm cho bọn họ bên nhau dài lâu, ân ái cả đời, Triệu Văn Uyển đáy mắt hiện lên ngọn lửa, một mảnh màu đỏ tươi, bỗng nhiên như nổi điên dung khí lực toàn thân xông lên, đẩy ra người nọ đang muốn vọt Văn Hi dựa vào cái gì, ngươi dựa vào cái gì được hắn thâm tình, rõ rang là ta gặp gỡ trước nha! Trong lòng tràn đầy không cam lòng liền hóa thành oán hận, thống khổ, đến cuối cùng khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị, khiến cho chúng ta cùng nhau xuống hoàng tuyền, ai cũng đừng nghĩ có được hắn, ta không thể, ngươi – càng không thể. Nữ tử bị khói đặc vây ở bên trong đột nhiên nhìn thấy Triệu Văn Uyển lại đây còn chưa kịp phản ứng lại đâu, đã bị bóp cổ, con ngươi dần dần hiện lên hoảng sợ. Triệu Văn Uyển nhìn, đúng rồi, chính là dựa vào khuôn mặt cùng biểu tình ôn nhu yếu đuối, đem mọi người bên cạnh nàng xoay quanh lừa gạt, cướp đi nguyên bản yêu thương thuộc về nàng, ngay cả người nọ từ nhỏ ái mộ cũng…… Thanh gỗ bị cháy sạch toàn bộđỏ rực đột nhiên rơi xuống, dừng ở bên hai người, Triệu Văn Uyển đứng gần bị lan đến, bị bắt ở tteen cánh tay lảo đảo một cái, khóe mắt dư quang nhìn đến một đạo bóng dáng màu đỏ hện lên trên vai liền bị một cỗ lực đạo mạnh mẽ đánh trúng không thể khống chế ngã đổ về phía sau, da thịt bị ngọn lửa thiêu đốt vô cùng đau đớn, Triệu Văn Uyển đau thở ra âm thanh. Quay lại trợn mắt lọt vào trong tầm mắt chính là nam tử bị thương cánh tay, vẫn còn gắt gao ôm một người. Triệu Văn Uyển không để ý phía sau lưng bị bỏng, liều mạng muốn lưu lại người nọ trong ngực hắn, lại liếc mắt phát hiện đỉnh đầu hắn có một cây cột gỗ bị cháy lung lay sắp đổ nhắm mắt lại, nghĩ cũng không nghĩ đẩy ra người nọ đỡ thay hắn, một bàn tay còn gắt gao túm trụ đai lưng Triệu Văn Hi không buông, ý đồ cùng nàng đồng quy vu gỗ rơi xuống chặn lại hơn phân nửa thân mình Triệu Văn Uyển, đau đớn bén nhọn không thể chịu đựng nổi thổi quét toàn thân, thanh âm khàn khàn hét lên, đổi lấy là nam tử lạnh lùng thoáng nhìn, trong mắt hận ý chưa tan, liền không chút lưu tình nào chặt đứt đai lưng, ôm nữ tử rời đi. “Tỷ Tỷ nàng….”“Tự làm tự chịu.” Triệu Văn Uyển đáy lòng tê liệt, kêu to một tiếng, đau đớn nước mắt từ từ chảy ra rơi trên mặt đất, ở dưới lửa cháy đỏ rực bốc hơi vô tung vô ảnh. Trước gương đồng, hạt châu đen sáng ngời dùng sức chớp chớp, trong tay siết chặt lược gỗ hãm ở trong thịt, hoàn hồn lại, Triệu Văn Uyển tỉ mỉ nhìn khuôn mặt ở trong gương, cùng kia khuôn mặt bị bao phủ ở trong biển lửa giống nhau như đúc, bị hình ảnh rung động trong lòng còn sợ là bên trong kịch bản trên đường chạy như điên tìm đường chết, ai cũng ngăn không được kết cục của ác độc nữ phụ Triệu Văn Uyển, mà bản thân là diễn viên đóng vai nàng vừa cảm giác tỉnh lại đối mặt với hàng thật giá thật, một chút cũng không giống đóng phim ngủ mơ vài ngày ở Triệu phủ sau suy nghĩ cẩn thận. Định quốc công phủ, đích trưởng thiên kim, bộ dạng lại hảo……Chỉ cần cẩn thận, vậy nhất định sẽ không chết! “Ây zô, chúng ta nhiều người nhìn thấy như vậy, Vương tiểu thư ngược lại nói một chút, chúng ta đây là hiểu lầm, vẫn là người nào đó thực sự có ý đồ không tốt.” Nữ tử nói chuyện, là mỹ nhân bên trong đám nữ tử kia, xinh đẹp yểu điệu, ba nghìn sợi tóc búi thành kiểu lũ lộc kế, mấy hạt trân châu điểm xuyến càng làm nổi bật, môi đỏ mọng đóng mở ý tứ không rõ mà cười yếu ớt, đúng là chính phi của Nhị hoàng tử Cố Cảnh tử phi chống lại hai tròng mắt xem kịch vui này, chỉ phải nhẫn nhịn căm ghét trong lồng ngực, không muốn chuyện gièm pha trong gia tộc để người khác chê cười, chỉ đành nhìn chằm chằm Vương Tuyết Diên trong con ngươi giống như tự giễu, không nghĩ tới đường muội mình nghĩ là nhu thuận tự nhiên lại có tâm tư Văn Uyển thờ ơ lạnh nhạt, trò hay này là nàng thiết kế, đương nhiên Vương Tuyết Diên phối hợp làm cho người ta cảm động, đoán rằng cũng là mơ mộng muốn bay lên biến thành phượng hoàng. Nhìn bóng dáng lạnh run kia, trong lòng Triệu Văn Uyển cười lạnh, lại nghe tiếng nghị luận xung quanh, đều là nữ nhân, nhưng thân phận không giống nhau, nói vậy qua tối nay chuyện này cả thành liền sẽ biết, thanh danh Vương Tuyết Diên là hoàn toàn suy phần thái độ ẩn nhẫn không phát tác của Thái tử phi, trong lòng Triệu Văn Uyển cũng rõ ràng, hành vi của Vương Tuyết Diên với nàng giống như xương cá mắc trong cổ họng, lại ngại mặt mũi mà không thể phát tác, chỉ biết ngầm truy xét mà thôi, đáng tiếc…Triệu Văn Uyển sao để các nàng được như nguyện.“Ngày xưa có tỷ muội Nga Hoàng và Nữ Anh cùng gả cho Đế Thuấn làm thê, Vương tiểu thư trong đầu cũng tồn tại tư tưởng này đi, nếu không phải vừa rồi bị bắt gặp, nói không chừng thật sự có thể trở thành một cọc chuyện tốt a.” Triệu Văn Uyển lành lạnh liếc Vương Tuyết Diên, trong con ngươi cũng không có một tia ý tốt “Nghe nói Thái tử phi ngày thường đối xử với ngươi cũng không tồi, tuy là họ hàng, lại có thể sánh với muội muội ruột.” Đế Thuận một vị vua huyền thoại thời Trung Quốc cổ đại, nằm trong Ngũ Đế, được Đế Nghiêu gả cho hai người con gái là Nga Hoàng và Nữ AnhLời này nói ra tiếng lòng không dám nói của không ít người, cũng không thiếu người xem kịch vui, chờ Thái tử phi làm thế nào kết thúc việc này, dù sao ân oán giữa Triệu gia và Vương gia thể hiện rõ ra mặt, từ Triệu Văn Uyển nói ra thật sự là làm mất mặt đến cực điểm.“Triệu Văn Uyển ngươi đừng có châm ngòi ly gián.” Vương Tuyết Diên phát hiện tầm mắt Thái tử phi càng ngày càng lạnh lẽo, vội vọt tới bên người Triệu Văn Uyển, lại bị cung nữ nhanh tay ngăn cản, trên mặt phẫn nộ vặn vẹo, khiến nàng hoàn toàn mất dáng vẻ.“Nha, đây là thẹn quá thành giận, thực sự là khó nhìn a.”Thái tử phi mắt thấy càng phát triển càng không thể cứu vãn, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Tuyết Diên làm mất mặt một cái, trầm giọng phẫn nộ quát “Nháo đã đủ chưa, còn ngại không đủ dọa người, người tới, mang Vương tiểu thư về Đông cung.”Cuộc đi dạo đêm ở Ngự hoa viên vì chuyện này không khí liền lạnh xuống, sau đó vài người phi tử thức thời lấy cớ cáo lui, người ở lại cũng tương đối tự giác mà nói chút chuyện cao hứng để chọc cười, chỉ khi nhìn thấy Thái tử không yên lòng cũng đều qua loa rời khỏi. Triệu Văn Uyển cùng Vĩnh Bình Công chúa là người đi cuối cùng, nhìn thần sắc ẩn nhẫn của Thái tử phi bước nhanh đi về hướng Đông cung, đối với kết cục của Vương Tuyết Diên cũng là đoán non như lưỡi câu, ánh trăng bạc lạnh mỏng manh như lửa đom đóm, từng tí chiếu ở trên ngói lưu ly, chiếu rọi ngoài hoàng thành náo nhiệt càng hiện rõ một góc vắng vẻ. Đông Cung, từng cái đèn lồng mạ vàng giấy đèn bị gió thổi lúc sáng lúc tối, chiếu trên mặt nữ tử khoác cung trang cẩm tú, bước chân chậm năm trước đây, nàng là một tiểu thư cao quý vào cung, người nọ dắt tay mình từng bước đi qua thảm trải màu hồng đến cung điện, nói hứa hẹn địa vị của nàng, yêu thương cưng chiều nàng. Mặc dù bên người sườn phi xoay quanh, khai chi tán diệp, hắn cũng thủy chung đối nàng như một. Chính là ở lúc sau khi được cưng chiều ôn nhu như vậy, làm sao bỏ được chia sẻ ra ngoài, cố tình nàng ngay cả câu oán hận cũng không thể tử phi Đông Cung, địa vị ngày sau không thể so sánh được, phải có tấm lòng độ lượng, phải có trách nhiệm quản lý thật tốt hậu cung, vị kia nàng gọi là bác, nữ tử mẫu nghi thiên hạ nói như nhan trang điểm tinh xảo hiện lên một tia vặn vẹo, nàng ở vào bụi gai hậu cung này đi từng bước đều lo sợ, tình cảm nhớ nhung tình thân trong gia tộc, đối xử tốt tỷ muội, cũng không nghĩ đến ngay cả tỷ muội mình cũng phản của điện, Thái tử phi dừng tại chỗ một lúc, giữa lông mày nhíu chặt, ở lúc cung nữ nhắc nhở ngoài trời lạnh mới hồi hồn, bước vào trong tẩm cung to như vậy, đặt một cái ấm lô bằng đồng hình phật, trong ấm lô tản ra mây mù, địa long cháy sạch vô cùng ấm áp, Vương Tuyết Diên quỳ ở chính giữa bên cạnh ấm lô sắc mặt tái nhợt, run rẩy, trên trán đầy mồ hôi ma Phương Hạm người đắc lực nhất bên người Thái tử phi mang theo vài tên cung nữ trầm mặc đứng ở một bên, nhìn thấy Thái tử phi vào cửa, tiến lên hầu hạ, làm như phát hiện tâm tình chủ tử không tốt, động tác nhanh nhẹn mà không gây ra một tiếng động quấy rầy khiến chủ tử phiền nóng ấm áp phả vào mặt xua tan hoàn toàn khí lạnh tích tụ khi ở bên ngoài, chỉ là thần sắc trên mặt vẫn như trước lạnh như băng, không có dấu hiệu hòa tan. Vương Tuyết Diên trộm nâng mắt liếc nhìn một cái, trong lòng lại không yên, chậm rãi gọi một tiếng “Nương nương.”Chờ đợi là một đôi giày vải thêu tinh xảo dừng trước mặt, Vương Tuyết Diên khẩn trương mà nuốt nước miếng, ngập ngừng mà biện giải nói “Nương nương chớ nghe Triệu Văn Uyển tùy ý nói xấu, nàng luôn luôn đối phó dân nữ, mới cố ý gây xích mích, nương nương minh giám a.”“Trong lòng ngươi chẳng lẽ một chút cũng không có ý tưởng như vậy?” Thái tử phi thanh âm nặng nề lạnh lẽo sâu kín vang lên, hơi hơi cúi người,móng tay giả bằng vàng chạm khắc hoa văn nâng cằm bóng loáng giống như men sứ của nàng lên, thần sắc không rõ nói “Muội muội thật sự là tuổi trẻ dung mạo xinh đẹp, ta nhìn còn thương yêu nha.”Vương Tuyết Diên bị xúc cảm lạnh lẽo kia đông lạnh co rúm người lại, cằm càng bị giữ chặt, nắm chặt khiến người đau, hoảng sợ hô “Nương nương tha mạng, Tuyết Diên biết sai rồi.”Thái tử phi một ngón tay lau giọt nước mắt rơi xuống, trong mắt phượng lại không có một tia mềm lòng đồng tình, đưa tay mạnh mẽ hướng trên mặt Vương Tuyết Diên tát một cái, móng tay giả xẹt qua làn da non mịn ở má, trên hơi hiện lên vài dường tơ máu. Vương Tuyết Diên chỉ cảm thấy trên mặt tê rần, không thể tin mà sờ lên má phải, có chất lỏng ấm nóng theo khe hở ngón tay chảy xuôi xuống, nhất thời phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.“Nha, muôi muội sao lại lo lắng như vậy?” Thái tử phi thu tay về, nhận khăn tay ma ma Phương Hạm đưa đến, chà lau móng tay giả, giống như tình cảnh bi thảm của Vương Tuyết Diên trên mặt đất còn không bằng móng tay giả của nàng có được làm sạch sẽ hay Tuyết Diên đầu oanh một tiếng, nghĩ muốn lên tiếng khóc nháo, chỉ là vừa nâng người, đã bị mấy tên cung nữ giữ chặt lại, miệng lập tức bị nhét vải bố, chỉ có thanh âm hổn hển biểu đạt không hài lòng, một đôi con ngươi đỏ bừng như nổi điên nhìn chằm chằm Thái tử hồ vì hai má xinh đẹp kia bị mình hủy, Thái tử phi tâm tình có chút chuyển biến tốt được cung nữ giúp đỡ ngồi ở trên tháp, nhìn Vương Tuyết Diên như con kiến chật vật, không chút để ý nói “Chuyện hôm nay, muốn trách thì trách bản thân ngươi ngu xuẩn thôi, không nên mơ tưởng hão huyền, để rơi xuống tình trạng này.”“Ngươi nói xem ta nên cho người đem ngươi đuổi về phủ đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm cho tốt, vẫn là đuổi về quê Kiến Châu làm cho người trong nhà quản giáo thật tốt bằng không không được vào kinh thành?” Thái tử phi làm như lầm bầm lầu bầu, Vương Tuyết Diên lại theo lời nói của nàng dần dần dừng lại giãy dụa, trong lòng hoàn toàn nguội mắt Thái tử phi lần thứ hai dừng trên gương mặt tuyệt vọng của nàng, làm như hết sức hài lòng, gợi lên một tia sung sướng nói “Muội muội yên tâm, bổn cung sẽ không làm như vậy.”Nàng đường đường là con dâu hoàng gia, nếu người trong nhà cũng có thể dễ dàng làm hại mình, càng miễn bàn người khác, Vương Tuyết Diên không phải người đầu tiên, cũng sẽ không là người cuối cùng, sau này càng nhiều người muốn cướp đoạt điạ vị của nàng, nếu là đơn giản qua loa tha thứ, chẳng phải làm cho người ta khinh cung chắc chắn cho ngươi một cái kết cục “Vui mừng lớn” mới Hoa Điện, Triệu Văn Uyển một đêm ngủ tốt không mộng mị tinh thần phấn chấn mà hưởng thụ điểm tâm sáng cung đình, món điểm tâm sữa trắng mềm xốp giòn cùng vơi một đĩa hoa quả tươi cuối mùa cắt thành miếng nhỏ, sợi khoai mật ong điểm thêm hoa quế, vừng trắng rắc lên, khi ăn nhúng vào nước sốt có thể khiến mùi vị trở nên giòn tan ngon miệng mà không dính nha. Tổ yến tốt nhất cùng canh thịt gà mềm hấp mềm mại bóng loáng, vào miệng liền tan có chút mùi vị tuyệt đến thức ăn ngon tâm tình Triệu Văn Uyển có vẻ rất tốt, thình lình thoáng thấy đối diện đi ra một bóng dáng như từ âm phủ đi ra mà sửng sốt, Triệu Văn Hi được Triệu Văn Huyên giúp đỡ giống như chỉ còn nửa cái mạng, quầng mắt thâm đen, khuôn mặt tiều tụy, giống như bị bệnh nặng.“Chỉ có một đêm không gặp bộ dáng sao lại thành ra như vậy?”Lúc này không có người ngoài, Triệu Văn Huyên cũng lười diễn trò, trực tiếp không để ý đến Triệu Văn Uyển, bưng trà nóng cho Triệu Văn Hi “Tỷ tỷ đều thành như vậy, cũng đừng kiêng dè mặt mũi, hãy để cho ngự y đến nhìn thôi.”Thật sự là bị bệnh? Triệu Văn Uyển nhìn Triệu Văn Hi xoa bụng bộ dáng suy yếu, bỗng nhiên nghĩ đến buổi tối hôm qua đồ ăn toàn là cua “Có phải hay không là ăn cua nhiều là hỏng bụng?”Trời biết lời này của Triệu Văn Uyển bên trong không có nửa điểm trào phúng, cũng chỉ đoán như vậy mới hỏi, chỉ là nghe vào trong tai hai người liền thay đổi thành ý khác, nhất là Triệu Văn Hi, hôm qua nhìn Triệu Văn Uyển cùng Lục vương gia “Mắt đi mày lại” khiến nghẹn một bụng bực bội, bất giác mượn thịt cua xả giận, về sau khi trở lại bụng liền không thoải mái.“Dạ dày muội yếu, con cua là đồ lạnh, ăn nhiều tự nhiên bụng sẽ ảnh hưởng, nhìn bộ dáng hư nhược thế này, uống ít nước không biết chừng sẽ tốt.” Triệu Văn Uyển tuy rằng vui vẻ khi nhìn Triệu Văn Hi không tốt, nhưng cũng không thể ở dưới mí mắt mình xảy ra chuyện, lúc trước nàng làm chẳng phải lãng phí, vì thế gọi cung nữ nói “Đun ít nước trà nóng, đi bẩm báo một tiếng, mời ngự y lại đây nhìn một chút.”“Không cần ngươi giả nhân giả nghĩa!” Triệu Văn Huyên giống như nhìn ra Triệu Văn Uyển là giả nhân giả nghĩa, tức giận nói “Nếu không phải ngươi, Hi tỷ tỷ có thể bị như vậy!”Lời này nói ra không hề có đạo lý, Triệu Văn Uyển cũng là nghe hiểu một phần, mắt vừa vặn nhìn thấy bóng dáng bưng trà ở đối diện đang đến gần “Lời này của muội muội nói, giống như là tỷ buộc Hi muội muội ăn, càn quấy như vậy, chẳng qua là tức giận ta đoạt khôi thủ?”“Hi muội muội mấy năm nay lưu lạc bên ngoài, không dùng qua thứ tốt, bữa tiệc trong cung ăn nhiều, muội cùng nàng thân thiết sao không ngăn cản nàng một chút, vẫn là nói trong ngày thường thân thiết đều là giả vờ, có phải hay không, đúng là kế thừa nương ngươi!”“Ngươi…”Vân cô cô lúc này nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, đi đến, Triệu Văn Huyên ban đầu đưa lưng về phía cửa đột nhiên thay đổi sắc mặt, giả trang nhu thuận đã không còn kịp, trên mặt xanh xanh hồng hồng xấu hổ.“Sáng sớm Thái Hậu nghe nói Hi tiểu thư thân mình không khỏe, bệnh trạng cùng Vĩnh Bình Công chúa năm đó có chút giống nhau, để ngự y kê một đơn thuốc, sai ta đưa lại đây, tiểu thư thừa dịp còn nóng uống đi” Vân cô cô mỉm cười chống lại Triệu Văn Uyển, sau đó lại xẹt qua Triệu Văn Hi suy yếu không có sức lực, cuối cùng dừng ở trên người Triệu Văn Huyên “Thái Hậu cũng sợ chiếu cố các tiểu thư không tốt, Triệu lão phu nhân bên kia sẽ không tốt ăn nói. Có câu cô cô không thể không nói, các tiểu thư đại diện cho Triệu gia, gắn liền với mặt mũi Thái Hậu, bản thân nên kiêng dè chút, cái gì nên nói, cái gì không nên nói phải có chừng mực, trong cung không thể so với trong phủ nhà mình, chớ để mất quy củ.”Triệu Văn Huyên bị tầm mắt sắc bén của Vân cô cô nhìn chằm chằm, cắn môi yên lặng, chỉ có vẻ mặt có tia ủy khuất. Vân cô cô thân là lão nhân trong cung, từ trước đến nay am hiểu đoán ý qua lời nói và sắc mặt, tự nhiên là nhìn ra, đáy lòng thở dài, thầm nghĩ Tam tiểu thư thứ nữ Triệu gia này không được, mà Triệu Văn Hi…cũng có chút tiểu thư khuê các, có điều so sánh, càng cảm thấy Triệu Văn Uyển xuất sắc.

triệu thị quý nữ